K-Movie/Drama

Ji Chang Wook trả lời phỏng vấn tạp chí Noblesse Men #6 – Ji Chang Wook sống cho ngày hôm nay

Ji Chang Wook là một diễn viên đi đầu làn sóng Hallyu. Những bộ phim anh ấy đóng vai chính không chỉ phổ biến ở Hàn Quốc mà còn ở Trung Quốc và Nhật Bản.  Đây là một trường hợp hiếm hoi khi mà ngay cả tên anh ấy cũng giống như một thương hiệu. Tuy nhiên anh ấy vẫn còn một khoảng cách khá xa với danh hiệu “ ngôi sao Hallyu” . Anh ấy chỉ là một người đàn ông đang sống no đủ mỗi ngày mà thôi.

Với công việc của một phóng viên, nghề được gặp nhiều người nổi tiếng. Trong số đó có những người giống như những gì thấy trên màn ảnh, có những người chưa tốt lắm ngoài đời, trường hợp hiếm hoi là tốt hơn nhiều ở ngoài đời. Ji Chang Wook thuộc vế sau.  Cậu ấy rất chân thành và có sức hút khiến bạn tự hỏi sao anh ấy lại tốt đến vậy. Buổi gặp gỡ với Ji Chang Wook được thực hiện ngay sau buổi chụp hình cho một thương hiệu ở rTrung Quốc. Đó là một buổi chụp hình dài và cực nhọc, kéo dài hơn 6 tiếng và cậu ấy đã tới đây mà không nghỉ ngơi chút nào sau khi vừa trở về Hàn Quốc đêm qua. Chúng tôi ngồi đây trò chuyện cùng cậu ấy, trông cậu ấy thực sự mệt.

Bạn trông có vẻ mệt mỏi quá!
– Tôi rất mệt. Tôi mới về Hàn đêm qua, chưa kịp nghỉ ngơi gì bởi tôi đến đây ngay cho buổi chụp hình này

Bạn sẽ nghỉ một chút sau khi buổi chụp hình kết thúc chứ?
– Không đâu. Tôi sẽ ngay lập tức đến thẳng phòng tập luyện. Tôi cần tập luyện với ban nhạc để chuẩn bị cho fanmeeting ở Nhật Bản. Sau khi kết thúc, tôi lại quay trở lại Thượng Hải để quay phim. Nghĩ về điều đó, lịch trình thực sự như một kẻ giết người vậy (cười)

Mọi người thường khao khát có một cuộc sống như một người nổi tiếng, nhưng không phải trường hợp nào cũng vậy. Nó còn liên quan đến lượng lớn lao động nữa
– Ngay cả vậy, tôi vẫn cảm thấy mau mắn vì tôi được làm công việc mà tôi yêu thích. Nhìn những người xung quanh tôi, có nhiều người bạn vẫn không tìm được công việc họ muốn làm. Mặc dù điều đó rất đáng tiếc và dễ hiểu. Tôi vô cùng bận rộn bởi lịch trình của mình, nhưng ngay cả khi mệt mỏi, tôi vẫn có thẻ chịu đựng được vì tôi đang làm công việc mà tôi thích.

Tại sao bạn muốn trở thành diễn viên?
– Sao học sinh phải học một cách vô thức mà không có mục tiêu , mà không biết lí do tại sao phải học? Tôi đã từng là học sinh như vậy. Tôi học chăm chỉ vì tôi được dạy bảo là phải học, nhưng học hành dần trở nên nhàm chán đôi lúc. Những suy nghĩ nhàm chán về việc học đó một lần nữa xuất hiện khi tôi vào đại học khiến tôi vô cùng vực bội. Ở thời điểm đó, ý nghĩ muốn trở thành diễn viên bắt đầu xuất hiện. Nó xem chừng thú vị và vĩ đại, tôi còn có thể kiếm nhiều tiền nữa. Diễn xuất xem ra đơn giản với tôi sau đó (cười) Dường như tôi chỉ cần ghi nhớ thoại và nói chuyện một cách tự nhiên. Tôi nghĩ rằng tôi sẽ làm tốt công việc nếu tôi trở thành diễn viên. Năm 3 trung học, tôi đột nhiên nộp đơn ứng tuyển vào khoa sân khấu điện ảnh. Tôi đã thay đổi sự nghiệp mình như vậy

Bố mẹ bạn chắc hẳn đã phản đối?
– Cha tôi qua đời sớm, vì vậy mẹ một mình nuôi dưỡng tôi . Mẹ tôi đương nhiên phản đối kịch liệt. Bà chỉ muốn tôi học chăm chỉ và tốt nghiệp đại học sau bốn năm, có được một công việc và sống một cuộc sống bình thường. Bà có thể đã tự hỏi tại sao tôi lại có những ý nghĩ kỳ quặc như vậy khi học năm thứ ba trung học. Mặc dù bà đã phản đối mạnh mẽ như vậy, bà cũng không thể làm bất cứ điều gì về nó.

Chắc hẳn khó khăn lắm khi làm trái lời mẹ. Hầu hết con trai thường cảm thấy phải có trách nhiệm.
– Tôi luôn luôn có những suy nghĩ như vậy khi tôi còn trẻ. Tôi muốn nhanh chóng trưởng thành  và bảo vệ mẹ  tôi. Nếu tôi có thể kiếm được tiền và kiên cường hơn, tôi  sẽ có thể bảo vệ mẹ của tôi khỏi những người xấu. Tôi thường nghĩ như vậy

Bạn thậm chí không đi lạc lối trong những năm trưởng thành?
– Tôi không thời niên thiếu. Hoàn cảnh gia đình chúng tôi nghèo, và tôi nhận thức rằng tôi không được làm mẹ thất vọng. Nhìn mẹ tôi – người đã sống vất vả , tôi đã nghĩ “cách duy nhất tôi có thể kiếm sống là để học tập chăm chỉ.”  Trong những năm đi học, tôi không phải là một học sinh gương mẫu,  tôi chỉ là một học sinh bình thường đi học mà thôi.

Chắc hẳn là khó khăn bởi vì bạn bắt đầu học diễn xuất sau khi đi học đại học. Học sinh học khoa sân khấu điện ảnh thường quyết định hướng đi của họ từ rất sớm đúng không?
– Chỉ sau khi tôi bước vào trường đại học tôi mới thực sự hiểu việc đó rất mệt mỏi. Rất  khó khăn để làm quen với trường học. Những người đi trước có kỷ luật rất nghiêm ngặt, và thời gian tích lũy cần thiếu đã dài hơn ở trường trung học rồi. Tôi tham gia vào khoa sân khấu điện ảnh vì tôi không thích học, nhưng có rất nhiều thứ để học. Tôi cũng cảm thấy thấp kém hơn nhiều bạn vì họ có tài năng bẩm sinh và đam mê , không giống như tôi đã quyết tâm rất lớn để đi theo diễn xuất. Vì vậy, tôi cũng đã nghiêm túc nghĩ đến chuyện bỏ cuộc giữa chừng.

Bạn chắc là thường xuyên trốn học nhỉ?

– Vâng (cười). Tất nhiên, tôi có thể buộc bản thân mình học , nhưng tâm trí  tôi không có ở đó. Tôi đã dành một năm làm công việc bán thời gian. Tôi đã tìm lại một số thứ trong khi làm điều đó. Tôi bước vào ngôi trường ấy sau khi làm trái lời mẹ tôi, và tôi đã kết thúc như thế này. Tôi cảm thấy xấu hổ. Nhưng tôi tình cờ đi theo mấy anh chị khóa trên đến phim trường và đạo diễn đã quyết định cho tôi thử vai  sau khi nhìn thấy tôi. Đó là lần ra mắt đầu tiên của tôi. Bộ phim tên là Sleeping Beauty, tôi quay phim mỗi ngày trong vòng một tháng và nhận được 500.000₩ (cười).

Cátxe cho vai chính trong bộ phim đã được điều chỉnh. Tôi nghe nói hiện giờ cũng là giá 500.000 won đấy (cười)
– Thật chứ? Nhưng nó thật sự rất vui. Lần đầu tiên tôi cảm nhận được niềm vui từ diễn xuất . Tôi thường đến phim trường nhìn xung quanh ngay cả khi không quay phim. Tôi đã có thể nói với mẹ hay bạn bè là:  “Con/Tớ đi đóng phim đây!”

Dù vậy, bạn vẫn tìm thấy con đường riêng của mình và làm việc chăm chỉ để sống cuộc sống của bạn.
– Như tôi đã đề cập hoàn cảnh gia đình chúng tôi không được tốt ngay cả đóng tiền ghi danh cũng khó khăn. Hơn nữa,  tôi chỉ phải trả học phí khi tôi đi học sao? Ngoài ra còn có các chi phí vận chuyển và ăn uống, và tôi cần uống nữa chứ. Đó là quãng thời gian mà tiền bạc thực sự đáng sợ. Đó là  tình huống mà yêu cầu tôi phải nghỉ việc ngay cả khi tôi không muốn, và tôi cần phải kiếm tiền nhanh chóng để tồn tại. Tôi đã tuyệt vọng. Khi đó, tôi đã đóng một bộ phim và một vở nhạc nhỏ, vì vậy tôi đã ra mắt công chúng tương đối nhanh.

Nhạc kịch là một thế giới khác so với phim ảnh phải không?
– Nhạc kịch là thứ mà tôi luyện tập trong hai tháng nhưng chỉ được biểu diễn trong một tuần, và đó là khi tôi đã rất sốc. Tôi nhận ra rằng mình thực sự không có kiến thức cơ bản gì về diễn xuất, và tôi đã nghe nhiều lời chỉ trích. Tại thời điểm ấy, lời khuyên của những tiền bối mà tôi nghĩ là vô ích khi tôi đang học bỗng ùa đến. Tôi nghĩ diễn xuất là dễ dàng, nhưng không phải lúc nào cũng vậy. Tất cả những điều này (nhận thức) đã bị phá vỡ khi tôi biết được thế nào là diễn xuất.

Tôi không chắc liệu mọi người nghĩ rằng Ji Chang Wook đã có một thời gian dễ dàng đi trên con đường để có ngày hôm nay. Bởi vì có lẽ nhiều người nhìn thấy bạn lần đầu tiên khi bạn đóng vai chính trong phim “Smile Donghae”.
– Tôi không thấy dễ dàng, nhưng tôi nghĩ rằng tôi đã may mắn. Tôi đã không sống cuộc sống của một diễn viên không ai biết đến trong 20 năm như một số người. Tôi đã trượt không biết bao nhiêu lần trong buổi thi tuyển, nhưng đây là trường hợp hầu hết với các đồng nghiệp của tôi

Bộ phim truyền hình đầu tay của bạn là phim truyền hình hàng ngày.  Có sự cân nhắc đáng kể giữa các bộ phim truyền hình hàng ngày và phim ngắn tập đối với diễn viên, nhưng bạn đã hoàn thành tốt phải không?
– Đúng rồi. “Healer” là phim ngắn tập đầu tiên của tôi. Không dễ dàng gì với  các đồng nghiệp của tôi khi chuyển từ phim truyền hình hàng ngày sang ngắn tập . Tôi thậm chí còn ghen tị với những người bạn đã ra mắt với phim ngắn tập . Bởi trông có vẻ tốt ở một số lý do. Nhưng bây giờ nghĩ lại , diễn xuất trong phim truyền hình hàng ngày rất hữu ích cho tôi. Phạm vi diễn xuất trở nên rộng hơn và tôi đã tích lũy được nhiều kinh nghiệm.

Đó là bởi vì bản thân bạn đã làm tốt.
– Tôi đã đấu tranh liên tục. Thời gian qua, tôi chỉ ở nhà hai ngày trước khi quay phim. Bởi vì có vẻ như tôi sẽ bỏ lỡ một cái gì đó nếu tôi mạo hiểm ra khỏi nhà. Tôi thậm chí không thể diễn và đã mặc cảm tự ti một cách khó hiểu (cười).

Quay trở lại bạn đã trở thành một ngôi sao Hallyu hiện tại. Bạn có 4 triệu người theo dõi trên Weibo cá nhân . Bạn cũng có một lượng fan lớn ở Nhật Bản. Có nhiều người đang dõi theo bạn.
– Mặc dù cũng giống như đối với các nghệ sĩ khác ,  chắc chắn đó là một gánh nặng về cách ứng xử của tôi. Tôi thận trọng trong từng lời nói hành động của mình.

Có phải là nhiều lần bạn cảm thấy trống trải khi quay phim ở nước ngoài trong một thời gian dài không? Vậy bạn làm gì để bản thân thấy thoải mái?
– Suy nghĩ tích cực là điều cơ bản. Bởi vì những thay đổi trong quan điểm tùy thuộc vào suy nghĩ  của bạn lúc đó . Và tôi thường đọc manga. Thời điểm đó tôi đã mơ ước sở hữu một cửa hàng sách một ngày nào đó (cười). Truyện yêu thích là “Naruto”. Trong khi đọc truyện này, tôi nghiêm túc suy nghĩ về ý nghĩa của tình bạn và cuộc sống. Tôi đặc biệt thích nhân vật Lee. Mặc dù anh ta không thể theo kịp với các nhân vật chính dù nỗ lực cố gắng thế nào , anh ta là một nhân vật thừa nhận thiếu sót của bản thân và biết hi sinh. Ngoài ra còn có “Slam Dunk”. Nhân vật yêu thích của tôi ấy hả ? Chắc chắn là Hanamichi Sakuragi và Hisashi Mitsui (cười). Mà không phải đó là sự lựa chọn hiển nhiên cho nam giới sao ?

Bạn dường như cũng có mặt nam tính ở ngoài đời. Trước đó, một nhân viên nói rằng bạn là một diễn viên mà không có sự khác biệt lớn trước và sau khi nổi tiếng.
– Tôi không biết nữa, mặc dù tôi cố gắng hết sức để không thay đổi, nó còn phụ thuộc vào cách mọi người nhìn tôi. Một người bạn cùng lớp mà tôi không chơi thân đã nói điều này khi cậu ấy đột nhiên liên lạc với tôi cách đây không lâu. ” Sao cậu không gọi cho mình, cậu thay đổi nhiều quá .” tôi đã hỏi lại: “Chúng ta thường gọi cho nhau từ bao giờ vậy ?” Tôi vẫn vậy, nhưng môi trường xung quanh tôi đã thay đổi. Không thể tốt với tất cả mọi người được. Những từ “bạn đã thay đổi” là tương đối đúng không ?

Cũng giống như loại thuế mà người nổi tiếng phải trả đúng không?.
– Tôi không nói rằng tôi sẽ không phải trả thuế. Nhưng không phải là  tổn thương nếu tôi phải trả thuế quá nhiều sao ? Hơn nữa, tôi không nghĩ mình là một ngôi sao nổi tiếng. Tôi chắc chắn sẽ trở nên kiêu ngạo nếu tôi trở nên nổi tiếng hơn lần sau (cười).

Có một số diễn viên không thể tưởng tượng bản thân sẽ sống cuộc sống bên cạnh vai trò là diễn viên. Nhưng bạn có vẻ giống như kiểu người sẽ có thể làm tốt ngay cả khi không phải là một diễn viên. Bạn có một hình ảnh lành mạnh.
– Tôi cũng nghĩ thế. Tôi có lẽ sẽ làm tốt ngay cả khi tôi làm việc trong một công ty bình thường. Có lẽ vì tôi đã lớn lên trong khoảng thời gian khó khăn, vì vậy tôi có thể điều chỉnh bản thân tốt bất kể tôi ở đâu. Nếu tôi không thể thành công với vai trò một diễn viên, tôi đã tốt nghiệp đại học, tìm được việc làm, và sống một cuộc sống bình thường. Sẽ là sai sự thật nếu tôi không thể tưởng tượng bản thân mình sống mà không có diễn xuất.

Một vài ngày trước bạn đang hát bài ” Gần tuổi 30 ” trong vở nhạc kịch “The Days”. Trong thực tế, bạn đã bước sang tuổi 30. Bạn có ý thức về tuổi tác của mình ?
– Một điều đặc biệt về công việc của một diễn viên là bạn không thực sự cảm nhận được độ tuổi của bản thân. Bởi vì không một ai hỏi bạn bao nhiêu tuổi cả (cười). Bạn dần không để tâm tới điều đó.

Nhưng dù thế, hình ảnh của bạn có vẻ tương tự như những gì bạn mơ ước khi bạn lần đầu tiên bắt đầu diễn xuất
– Trong thời gian tôi chỉ đóng vai nhỏ, tôi đã ghen tị với những tiền bối được đóng vai chính. Có vẻ như sẽ không có gì phải lo lắng khi bạn trong trạng thái đó. Nhưng một khi tôi đã đóng vai chính, những lo lắng của tôi ngày càng nhiều. Tôi luôn cảm thấy áp lực khi diễn xuất, và cũng có nhiều thứ khác để lo lắng nữa

Sẽ có nhiều lo lắng khi bạn tới 40 tuổi (cười).
– Có vẻ gần như thế (cười).

Vẫn còn vấn đề nhập ngũ. Bạn có cảm thấy lo lắng?
– Thành thật mà nói, tôi không nghĩ nhiều về nó. Tôi chỉ nghĩ là tôi phải đi khi thời gian đến. Tôi đang mong đợi để nhập ngũ trong năm tới, nhưng tôi tò mò hơn về những người tôi sẽ gặp hơn là cảm thấy lo lắng về nó. Tôi hy vọng sẽ gặp gỡ nhiều người thú vị hơn.

Nhưng một bộ phận những người nổi tiếng đã bị giải thể,  vì vậy bây giờ bạn sẽ phải trải qua huấn luyện quân sự giống như những người còn lại .
– Khi tôi nhập ngũ, tôi sẽ không cùng độ tuổi với họ, sẽ lớn hơn họ 10 tuổi .  Thay vào đó tôi hy vọng sẽ trông trẻ hơn khi tôi đi chơi với họ  (cười). Tôi nghĩ rằng tôi sẽ có một thời gian tốt ở đó.

Một khoảng thời gian hai năm mà không có bất kỳ công việc gì có thể là nguy hại tới một diễn viên. Tất cả mọi thứ mà bạn đã đạt được cho đến bây giờ có thể phai mờ đi giống như bong bóng.
– Tất nhiên, Sẽ là không đúng khi nói rằng tôi không lo lắng gì cả. Nhưng tôi không nghĩ rằng có bất kỳ công việc nào mà không căng thẳng hay nguy hiểm. Ngay cả nhân viên văn phòng bình thường cũng sẽ có kiểu áp lực này. Tôi không nghĩ mình đặc biệt. Tôi chỉ hy vọng rằng tôi luôn là một người  tốt hơn so với tôi ngay bây giờ. Ngay cả các cuộc phỏng vấn mà tôi đang làm bây giờ, hay cuộc sống quân đội mà tôi sẽ trải nghiệm trong tương lai, tôi tin rằng tất cả những điều đó sẽ là một phần của quá trình giúp tôi trở nên trưởng thành hơn. Tôi nghĩ điều quan trọng nhất là để sống no đủ mỗi ngày

Bạn sẽ đến phòng tập bây giờ?
– Đúng vậy. Tôi sẽ tập luyện với ban nhạc sau đó quay lại cho Trung Quốc ngay lập tức.

Khoảng thời gian ngắn ngủi vậy, có điều gì mà bạn sẽ hối tiếc nếu không làm ở Hàn Quốc trước khi rời đi không?
– Xe máy của tôi đã bị bỏ xó vì các hoạt động ở nước ngoài. Tôi nên khởi động động cơ và lái nó đi ít nhất một lần, nhưng tôi không nghĩ rằng tôi có thể. Đó là điều đáng tiếc nhất.

 

 

Credit: Noblesse Men
Translated from Korean to English by Gabby.
Vtrans: MyCoi@Kites.vn

Leave a Reply