Phỏng vấn Nam Joo Huyk trên Elle phát hành tháng 3/2017 – Midnight in LA
Có vẻ bạn sẽ thấy nhàm chán nếu nói về bản thân bạn, vì vậy chúng ta hãy cùng nhau nói về người mà bạn yêu thích. Cách đây không lâu, bạn đã đăng tải lên Instagram một bức ảnh của James McAvoy với vẻ điên cuồng xuất chúng của anh ấy?
Đó là một cảnh trong bộ phim “Filth” được công chiếu vào năm 2013. Nếu tôi thích một diễn viên nào đó thì tôi sẽ đọc gần như tất cả các cuộc phỏng vấn của người đó. Cách đây không lâu, tôi đã xem đoạn trailer của “23 Identity”, trong đó James McAvoy khắc hoạ nhân vật của một người một người đàn ông với 23 tính cách. Chỉ trong một vài cảnh quay, tôi đã bị choáng ngợp kiểu như “Dang! Không thể đùa được “. Và “Filth” là bộ phim đầu tiên của anh ấy mà tôi xem. Câu chuyện ở nửa đầu phim hơi mông lung, nhưng nếu bạn xem đến khi kết thúc, bạn sẽ nhận thấy diễn xuất của anh ấy là quả thật là điên rồ. Cách anh ấy khắc hoạ vai một cảnh sát nghiện rượu và ma túy xuất sắc đến nỗi khiến bạn phải hỏi “Đây là cái gì chứ?”.
Bạn có nhớ không? Trong cuộc phỏng vấn trước đây, bạn đã nhắc đến vai kẻ tâm thần của Edward Norton trong “Primal Fear”.
Quả thật tôi thấy rất thú vị khi được xem những bộ phim có những nhân vật như thế và đó là lý do tại sao tôi thường nhắc đến trong trong mỗi cuộc phỏng vấn của mình. Lần trước, tôi xem “Birdman” và tôi đã chết mê Edward Norton, vì vậy tôi xem tiếp “Primal Fear”, “American History X” và cả “Fight Club”.
Bạn có vẻ thích các vai phản diện hơn?
So với các vai chính diện, tôi nghĩ rằng vai phản diện sẽ có nhiều đất diễn để tự do thể hiện các cung bậc cảm xúc. Bạn sẽ cảm thấy hứng thú khi xem các vai diễn như vậy.
Nói về đề tài đa nhân cách, tính cách nào khắc hoạ rõ nét về bạn?
Tôi nhóm máu A, do đó tính tôi rất thận trọng. Tôi không thể bắt chuyện trước với người lần đầu tiên tôi gặp. Đó là lý do tại sao ấn tượng của mọi người về tôi là tôi hơi lạnh lùng nhưng thực ra tôi là người rất tình cảm.
Vậy thì tính cách nào mà bạn muốn có!
Tôi hy vọng mọi người sẽ nhận ra sức hút của tôi khi họ biết về tôi. Tuy nhiên, giờ không giống như trước nữa, nếu như tôi sống đúng con người của mình, tôi sẽ cảm thấy trong lòng băn khoăn. Khi tôi lo lắng về việc mọi người nhìn vào tôi, một phần tính cách của tôi sẽ trở nên không thật nữa. “Điều này thật không nên” là những từ tôi không chỉ nghĩ đến một hoặc hai lần. Tôi muốn cho bạn thấy con người thật của tôi nhưng tôi không thể bỏ qua việc giữ hình ảnh của mình. Tôi luôn tự hỏi biết phải làm sao.
Bạn muốn thể hiện mặt nào trong con người bạn nhất?
Tôi nghĩ rằng câu trả lời ngay lập tức của tôi là diễn xuất. Tôi muốn cho bạn thấy một hình ảnh đẹp với tư cách là một diễn viên.
Khi mọi người không biết bạn là ai, họ đã gạt nhân vật Jung Jun Hyung trong”Tiên nữ cử tạ Kim Bok Joo” sang một bên và nói rằng “anh ấy thực sự là Nam Joo Hyuk”. Bạn có thấy buồn cười không?
Tôi thắc mắc không biết có phải khán giả yêu nhân vật Jun Hyung vì diễn xuất của tôi không. Đây là lần đầu tiên tôi nghe thấy điều này kể từ khi tôi bắt đầu diễn xuất. Đó thực sự là một lời khen.
Bạn đã ở L.A, chắc hẳn bạn cũng đã tham dự trận đấu thuộc giải bóng rổ NBA có sự góp mặt của Stephen Curry?
Đó là trận đấu giữa Golden State Warriors và the Chicago Bulls. Tôi chắc chắn phải tận mắt theo dõi sự xuất sắc của Stephen Curry, Kevin Durant, Klay Thomspon và Dwayne Wade!
Nếu bạn muốn giới thiệu Stephen Curry cho những người không biết về anh ấy, bạn sẽ nói gì?
Anh ấy là một cầu thủ bóng rổ tuyệt vời, là người mà tôi có thể khoe khoang , nếu một ngày nào đó con tôi hỏi “Bố ơi, Bố có biết Curry không?” tôi sẽ kể rằng “Bố đã tận mắt xem chú ấy chơi bóng ngoài đời. Người hâm mộ luôn cổ vũ và hò hét mỗi lần chú ấy chơi bóng”
Khi nào bạn cảm thấy vui nhất?
Là khi tôi họp fan ở Thái Lan. Tôi không biết fan nước ngoài lại vui như vậy khi gặp tôi. Khi cuộc họp fan kết thúc, lúc rời sân khấu, tôi vẫn còn bị choáng ngợp. Có thể nói rằng nó giống như chiến thắng của một vận động viên lần đầu tiên được đứng trên bục cao nhất.
Bạn có bao giờ tự hỏi mọi thứ sẽ ra sao nếu bạn vẫn tiếp tục chơi bóng rổ thay vì bỏ cuộc do chấn thương?
Tôi không biết nữa, chắc có lẽ lại là một chấn thương khác trên cơ thể (cười). Giờ nghĩ về bóng rổ, toàn bộ quá trình từ lúc chuẩn bị cho đến khi bắt đầu cuộc thi thực sự rất áp lực. Việc huấn luyện cực kỳ khắc nghiệt. Tuy nhiên, kết quả của sự tập luyện mà bạn đã trải qua sẽ được thể hiện 100% trên sân bóng. Thực sự là rất hồi hộp. Nhờ đó, tôi đã sớm nhận ra rằng những điều tốt đẹp sẽ đến nếu bạn nỗ lực hết mình. Các bạn cùng lớp của tôi đã rất ghen tị khi thấy tôi chỉ học 4 tiết mỗi ngày và sau đó đi luyện tập, Giáo viên tiếng Anh của chúng tôi đã nói rằng: “Các em phải noi gương của Joo Hyuk. Khi các em viết và đọc một từ tiếng Anh hàng chục lần để nhớ thì Joo Hyuk đã ném bóng hàng trăm lần trên sân mỗi ngày. Những lời này hoàn toàn là sự thật. Câu nói “Có công mài sắt có ngày nên kim” không phải là những từ trống rỗng. Tôi đã học cách suy nghĩ này trong suốt ba năm chơi bóng rổ.
Khát vọng dành chiến thắng của bạn có lẽ là quá mãnh liệt?
Tôi rất nhỏ con khi tôi học năm thứ nhất trung học. Tôi tình cờ nghe thấy một người bạn của thầy giáo nói rằng “Tại sao cậu lại để cho một đứa bé như vậy chơi bóng rổ?”. Tôi đã rất buồn, tức giận và lao vào luyện tập. Lúc đó trong tâm trí của tôi kiểu như ” Thầy hãy đợi và xem liệu thầy có nghĩ như vậy nữa không trong một hai năm nữa”. Và tôi đã chứng tỏ bản thân mình bằng những kỹ năng. Thầy giáo đó đã thay đổi định kiến của thầy về tôi. Và ngay cả bây giờ, khi tôi nhìn lại những năm qua, tôi vẫn đang tiến về phía trước.
Bạn có biết Dunk rổ (úp rổ) không ? (Dunk trong môn bóng rổ là úp rổ, nhảy lên và dùng tay ấn bóng vào rổ)
Khi tôi lớn hơn trong năm thứ ba của trung học. Tôi đã chạm được vành bóng và thực hiện kéo xà. Tôi vẫn thường xuyên thực hiện cú Dunk rổ khi tôi chơi bóng với bạn bè, thậm chí cả khi tôi đã là một vận động viên.
Bạn đã chuyển sang một công việc hoàn toàn đối lập đó là diễn xuất?
Đúng vậy. Tôi đã được trải nghiệm những mức độ diễn xuất khác nhau trong mỗi dự án. Trong “Tiên nữ cử tạ Kim Bok Joo”, với tiền bối Park Won Sang, người đã đóng vai một nhà bác sĩ tâm lý trị bệnh cho Jun Hyung. Những cảnh của tôi với tiền bối rất ngắn, nhưng kỹ năng diễn xuất của tiền bối rất tuyệt vời. Mặc dù tiền bối không làm gì đặc biệt cả, nhưng tôi thực sự cảm thấy tiền bối giống như là một nhà tâm lý thực thụ. Điều này cũng giống với Kang Haneul-hyung trong “Scarlet Ryeo Heart”. Diễn xuất của anh ấy rất tự nhiên và bạn sẽ bị cuốn theo anh ấy khi theo dõi anh ấy trên phim.
Nếu bạn chọn màn thể hiện tốt nhất của mình?
Tôi nhớ cảnh trong ” Tiên nữ cử tạ Kim Bok Joo “, khi nhân vật Jun Hyung đoàn tụ với người mẹ đã bỏ rơi anh ấy từ khi còn nhỏ. Ngay cả trước khi diễn tập, tôi đã bắt đầu rớm nước mắt khi tôi nhìn thấy tiền bối Yoon Yoo Seon- người đóng vai mẹ tôi. Mặc dù tôi đã cố gắng để không khóc nhưng tôi thực sự không cố được. Sau khi quay xong, tôi đã nghĩ “Tôi có thể diễn được những cảnh như thế này!”
Mẹ của bạn thì sao?
Có rất nhiều điều tôi thấy có lỗi khi nói về mẹ tôi. Chắc chắn mẹ đã trải qua quãng thời gian khó khăn khi nuôi nấng tôi. Tôi là một chàng trai Busan, vì vậy tôi không giỏi thể hiện cảm xúc, nhưng tôi nghĩ rất nhiều về mẹ. Tôi xin lỗi mẹ vì mọi thứ. Khi tôi ngày càng trưởng thành và hiểu biết thế giới nhiều hơn, tôi nhận ra rằng mẹ tôi đã phải trải qua thời gian khó khăn như thế nào.
Bạn đã khóc trước mặt mẹ mình?
Sau khi ăn cùng mẹ, tôi đã khóc và không thể ngẩng đầu lên. Tôi đã khiến mẹ rất giận nên tôi đã khóc. Chắc chắn là mẹ rất buồn. Giờ tôi sống với mẹ. Tôi đã tự hỏi tôi sẽ thế nào nếu sau khi quay phim xong mẹ không ở đây nữa. Tôi phải đối xử với mẹ tốt hơn khi ở bên mẹ. Đó là mong muốn thực sự của tôi lúc này.
Ai là người đã chỉ bảo và cho bạn những lời khuyên trong cuộc sống?
Tôi thường dành thời gian một mình, vì vậy cơ hội để tôi có được lời khuyên từ mọi người là rất ít. Tôi tự đặt câu hỏi và tự tạo động lực cho mình.
Câu hỏi bạn tự đặt cho mình gần đây nhất là gì?
Tâm trí của tôi tràn ngập những từ “làm thế nào để làm điều này?”. Tôi nghĩ ” Tiên nữ cử tạ Kim Bok Joo” giúp tôi thể hiện được tiềm năng diễn xuất của mình. Lo lắng của tôi là về dự án tiếp theo và nhân vật tiếp theo. Khi làm việc ở dự án này, tôi đã hiểu được rằng khi tôi có hứng thú với việc diễn xuất, thì tôi sẽ có năng lượng để thực hiện nó. Tôi nghĩ đó là điều tôi nên làm cho dự án tiếp theo của mình. Tâm trí của tôi đang bận suy nghĩ. Tôi nên làm gì để có một vai diễn thú vị hơn, tôi nên làm thế nào để có thể thể hiện sự chân thành của mình. Đây là những gì tôi đang nghĩ.
Liệu có phải điều này dễ dàng hơn khi bạn có nhiều kinh nghiệm hơn? Ý tôi là giống như khi bạn nhận được bóng, cơ thể của bạn sẽ mất đi sự nhuần nhuyễn nếu bạn phải nghĩ bạn sẽ phải làm gì tiếp theo?
Ồ, chính xác là như vậy! Khi tôi mới chơi bóng rổ, di chuyển của tôi còn rất cứng vì tôi phải nghĩ xem là tôi nên ném bóng hay tiếp tục đột phá. Sau này, tôi đã dần chơi bóng tự nhiên hơn.
Bạn còn thích ai nữa không?
Tôi thường đề cập đến cầu thủ MMA Connor Mac Kregor trong các cuộc phỏng vấn. Khi tôi gặp anh ấy, tôi nghĩ mình sẽ sống hết mình. Điều này nghe có vẻ đầy tham vọng nhưng để đạt được những gì tôi muốn, tôi phải nỗ lực hết sức. Mục tiêu của tôi giờ đã trở thành sự thật. Có một thực tế là mọi người thường lấy tôi làm hình mẫu. Khi tôi làm một việc mà tôi thích thì tôi phải chắc chắn về nó và tham vọng của tôi sẽ trở nên lớn hơn.
Tôi có nên hỏi về tình bạn thân thiết với Jisoo không?
Được chứ. Tôi rất thường hay nhắc đến Jisoo (cười).
Giờ thì hãy nói về bản thân bạn. Điều bạn không thích về ngoại hình của bạn là gì?
Tôi là người ít nói, tôi ước tôi trông nam tính hơn.
Bạn có muốn cao hơn không?
Tôi hài lòng với chiều cao của mình hiện tại.
Bạn có phải là mẫu bạn trai giống như người bạn thân không?
Tôi nghĩ tôi không phải kiểu bạn trai như vậy.
Bạn là người biết lắng nghe chứ?
Tuỳ vào câu chuyện là về vấn đề gì. Tôi sẽ kiên nhẫn lắng nghe và suy nghĩ về tình huống với người đó, gạt những chuyện nhỏ sang một bên.
Bạn có thấy cô đơn không?
Có
Khi nào bạn thấy cô đơn nhất?
Tôi thường hay thức khuya, nên thường cảm thấy cô đơn vào lúc này, tôi thích khoảnh khắc giữa ngày và đêm.
Bạn có bao giờ dậy sớm và đi dạo không?
Có một lần vào khoảng 4 giờ sáng. Tôi đi xe đạp đến Yeouido và lái xe ven theo con đường bên sông Hàn.
Bạn có nghĩ bạn là một người đa cảm không?
Tôi nghĩ vậy. Tôi rất thích Jeju, tôi thậm chí đi du lịch một mình đến đó. Tôi thực sự thích cảnh sắc trong ánh hoàng hôn ở đó. Đó là lý do tại sao khi tôi đến Jeju-do, tôi đã lái xe vào buổi hoàng hôn và nghe một vài bài của Damien Rice hay Maximilian Hecker. Khi tôi ở L.A, tôi cũng đã ngắm cảnh hoàng hôn và nghe “Delicate” của Damien Rice.
Gần đây bạn mơ ước điều gì?
Không phải giấc mơ của tôi mà là của dì tôi. Dì ấy nói về căn hộ penthouse ở tầng trên cùng của một tòa nhà lớn. Thành phố nằm dưới chân dì ấy và ở đó thấy được biển cả đang lấp lánh tới cuối đường chân trời. Tôi không thể kể điều này cho ai vì đó là một giấc mơ quá đẹp.
Vậy, khoảnh khắc nào bạn thấy hứng thú nhất và mong nó không phải là một giấc mơ?
Ngay bây giờ. Mặc dù mới chỉ hai năm thôi, tôi không thể tin được là tôi sẽ trở thành một người mẫu và ngày như ngày hôm nay sẽ đến.
Source: http://www.elle.co.kr
Credit : Kites