WordPress database error: [Disk full (/tmp/#sql-temptable-1-2fe29f1-3be84c.MAI); waiting for someone to free some space... (errno: 28 "No space left on device")]
SHOW FULL COLUMNS FROM `wpoptions`

(Missing: Lost Woman) Phỏng vấn Kong Hyo Jin: "Kong-vely đang cảm thấy bị thách thức!" - SAOKPOP
K-Movie/Drama

(Missing: Lost Woman) Phỏng vấn Kong Hyo Jin: "Kong-vely đang cảm thấy bị thách thức!"

(Missing: Lost Woman) Phỏng vấn Kong Hyo Jin: "Kong-vely đang cảm thấy bị thách thức!"

Mới một vài tuần trước, Gong Hyo Jin vẫn còn là ‘Gong-vely’ trong bộ phim truyền hình của đài SBS “Jealousy Incarnate“. Một nhân viên dự báo thời tiết đầy nghị lực sống, được hai người đàn ông cùng đem lòng yêu thương. Và cũng là một cô gái khá nóng nảy và lanh lợi.

Tuy nhiên, trong bộ phim điện ảnh sắp tới mang tên “Missing: Lost Woman”, Gong Hyo Jin lại đem đến một hình ảnh thật mới mẻ, thậm chí có phần đáng sợ. Cô vào vai Han Mae – bảo mẫu trẻ người Trung Quốc giúp việc cho một bà mẹ đơn thân, và bỗng một ngày cô mất tích cùng đứa bé. Tất cả mọi thông tin về cô hóa ra đều là giả dối, câu chuyện thật sự bắt đầu được hé mở.

Sau khi đọc kịch bản, hình ảnh Han Mae luôn đeo đẳng trong tâm trí, và Gong Hyo Jin quyết định nhận vai diễn này, không hề bận tâm đến việc đây gần như là một vai phụ. “Tôi muốn bộ phim luôn đi theo đúng hướng, bất kể nhân vật của tôi trong phim có thế nào”. Gong Hyo Jin chấp nhận gương mặt điểm gần 30 nuốt ruồi, cặp lông mi rậm và đội cả tóc giả.

Câu chuyện kể về người mẹ tìm kiếm sự thật về sự mất tích của con gái và người phụ nữ bí ẩn. Ngồi tại đây không phải là một Gong Hyo Jin mà chúng ta vẫn biết. Hôm nay chúng tôi đã khám phá ra một khía cạnh mới của nữ diễn viên mà chúng ta vẫn thường biết đến với cái tên ‘Gong-vely’.


Q: Bộ phim cuối cùng cũng sắp ra mắt. Chị cảm thấy thế nào?

Tôi nghĩ phim đã thay đổi đôi chút so với kịch bản. Chúng tôi đã cố gắng thử nhiều thứ khác nhau, và đây là kết quả cuối cùng.

Lần đầu khi tôi đọc kịch bản, nhân vật không nói tiếng Hàn. Han Mae là người Trung Quốc và có rất nhiều câu thoại tiếng Trung. Chúng tôi thậm chí còn nghĩ sẽ đổi cô ấy thành người mang hai dòng máu Trung-Hàn, nhưng kịch bản yêu cầu nhân vật phải là người Trung Quốc. Tôi đọc kịch bản và cũng nghĩ sẽ tốt hơn khi cô ấy là người Trung Quốc. Tôi cũng không nhớ rõ cảm giác của mình khi đó bởi đã một năm trước rồi, nhưng tôi biết mình đã rất đau lòng cho Han Mae. Tôi đã luôn nghĩ về nhân vật này suốt mấy ngày trời, dường như mọi thứ đã được an bài. Tâm trạng ấy cũng giống như khi tôi xem “”Interstellar”, một cảm giác kỳ lạ đến nỗi cũng không biết phải gọi đó là nỗi buồn hay gì nữa. Rồi tôi quyết định cứ làm thôi, thử tiếng Trung một lần xem sao. Đến giờ tôi vẫn còn nhớ mọi thứ, tất nhiên không phải từng câu chữ. Tôi nhớ cả cái cách hóa trang, trang điểm..

Q: Chị có cảm thấy mình đã lựa chọn đúng?

Tôi muốn mọi thứ được thực hiện đúng như kịch bản, dù là về số phân cảnh hay nhân vật của tôi. Đạo diễn từng hỏi có muốn tăng thời lượng của Han Mae lên không, nhưng tôi nghĩ mọi thứ đã vừa đủ và hợp lý, không cần thêm nữa. Dù muốn vậy nhưng để làm được thì cũng không đơn giản. Sau vụ tai nạn xe hồi quay “It’s Ok, That’s Love”, một năm sau đó tôi vẫn không thể quay những cảnh chạy. Việc nói lời thoại tiếng Trung cũng khó như vậy, ngữ điệu của tiếng Trung và tiếng Hàn rất khác nhau. Cho dù vẫn có chút tiếc nuối, nhưng tôi thực sự hài lòng với sự lựa chọn của mình. 100%.


Q: Han Mae rất hấp dẫn, nhưng mọi người vẫn gọi chị là ‘Gong-vely’. Liệu chị có lo lắng về điều này?

Cũng không hẳn. Tôi luôn muốn tìm kiếm những nhân vật mới mẻ cả trên truyền hình cũng như điện ảnh. Trong movie gần đây nhất là “Boomerang Family” tôi vào một vai cũng không bình thường cho lắm, và phim cũng không đạt nhiều lượt xem. Tôi sẽ rất thất vọng nếu phim truyền hình của mình không thành công, nhưng đối với điện ảnh thì không. Tôi luôn tự nhủ rằng mình đã cố gắng và vẫn sẽ luôn cố gắng cho những điều mới mẻ. Chị Uhm Ji Won từng nói với tôi “Không phải ‘Bro-mance’ đã nhàm chán, nhưng giờ là thời đại của ‘Wo-mance’ “, ‘Gong-vely’ có lẽ cũng vậy. Tôi thì không, nhưng khán giả thì có thể thấy chán chứ?

Q: Ma Dong Suk giờ cũng được gọi là ‘Ma-vely’, chị có cảm thấy (danh hiệu của mình) bị đe dọa không?

Tôi đã có cảm giác bị cạnh tranh từ hồi có ‘Choo-vely’ (Choo Sa Rang) rồi. Phim của tôi và “Derailed” của anh ấy sắp ra rạp cùng ngày, là hai người đàn ông đấu với hai người phụ nữ. Tôi là fan của Minho (SHINee) và đã mời cậu ấy đến buổi chiếu “Missing”, nhưng cậu ấy bảo cũng phải dự buổi ra mắt phim của chính mình (cười). Tôi đã có cơ hội làm việc với ‘Ma-vely’ trong “Heaven’s Soldiers” (2005) và vẫn nhớ chúng tôi đã sợ phải chết cóng trong dòng sông băng thế nào. Bây giờ là thời đại “3-vely” của chúng tôi, ‘Choo-vely’, ‘Ma-vely’ và ‘Gong-vely’. Khi xem “Train to Busan” tôi đã khóc rất nhiều, nhưng trong mắt tôi chỉ có ‘Ma-vely’ thôi” (cười).


Q: Chị có những tiêu chuẩn riêng khi lựa chọn kịch bản phim truyền hình và điện ảnh?

Không hẳn là tiêu chuẩn gì, nhưng có lẽ đó là cách làm việc của tôi. Trong phim hài lãng mạn luôn có nhân vật nữ đáng yêu, tôi muốn ngay cả khi tự mình ngồi xem lại thì cũng vẫn cảm thấy rung động. Tôi muốn những nhân vật nữ ấy tràn đầy năng lượng và vẫn tỏa sáng cho dù trong hoàn cảnh khó khăn. Tuy nhiên khi hóa thân vào một nhân vật liên tục trong 5 tháng lại khiến tôi muốn làm gì đó mới mẻ và táo bạo, cắt tóc chẳng hạn. Vậy nên tôi thể hiện những điều đó trong điện ảnh. Trên màn ảnh rộng tôi có thể hóa thân vào nhiều nhân vật đa dạng khác nhau, nhưng thực ra đó cũng không phải mục đích chính mà tôi hướng tới. Nếu ngay cả phim điện ảnh cũng vẫn là ‘Gong-vely’ thì sẽ thật nhàm chán.

 

Source: Starnews.
E-trans: Hancinema.
V-trans: Theo Kites

Leave a Reply